Hàng xóm tra tấn “karaoke” trong thời kỳ giãn cách xã hội
5 phút, 3 giây để đọc.

Hiện nay, hát karaoke tại nhà không còn đơn thuần là giải trí mà ảnh hưởng đến sinh hoạt, tâm lý và sức khỏe của con người. Hậu quả ở đây không chỉ là những phiền toái, bức bối do âm thanh quá lớn gây bất an, hoang mang mà ảnh hưởng đến sức khỏe của những người xung quanh, đặc biệt là người già và trẻ em cần không gian nghỉ ngơi, nghiêm trọng hơn sẽ gây ra xung đột, đánh nhau, gây mất đoàn kết mối tình hàng xóm láng giềng. Đã đến lúc chính quyền địa phương cần chỉnh và xử lý dứt điểm vấn đề này.

Màn tra tấn của hàng xóm

Ở nhà được dăm bữa, tôi đã muốn “bùng cháy” vì màn liên hoàn karaoke của thím đầu ngõ, chú giữa hẻm, dì kế bên… Có lẽ chẳng ai tin được chuyện ô nhiễm tiếng ồn tạo ra những tác động khủng khiếp. Ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm sinh lý và chất lượng cuộc sống! Nếu sống giữa vô số dàn karaoke, các anh chị mới hiểu được cảm xúc của tôi.

Màn tra tấn của hàng xóm 

Giãn cách xã hội, công ty cho nghỉ làm việc online nhưng hàng xóm nhà tôi đâu thấy ai làm. Họ hát từ sáng tới tối, mở loa hết công suất, quay thẳng ra đường.

Đáng sợ hơn, bên này thím Bảy ca tuyển tập những gì thê lương nhất. Đằng kia, gia đình chú Năm lại toàn chọn nhạc xập xình như “lên sàn”. Mấy nhà có con cháu mới 2, 3 tuổi nhưng vẫn mở hát rầm rập.

Tôi gọi điện cho từng nhà để góp ý cũng chỉ được bữa một bữa hai. Khi “lịch sử lặp lại”, tôi ý kiến thì có người kêu: “Ông Bảy hát được, cớ gì tôi không ca?”. Nhà khác lại bảo: “Tôi hát trong nhà tôi chứ có đứng giữa đường, giữa chợ hát đâu mà anh than?…

Tôi không biết mình có thể chịu đựng cuộc sống này tới hết 15 ngày “cách ly” hay không? Ban ngày thì không thể tập trung hoàn thành công việc sếp giao. Tới khuya, vắng tiếng xe cộ, tiếng hát càng vang vọng. Tôi phải đeo tai mà vẫn nghe rõ mồn một! Tôi cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi hơn cả khi bị 5-7 cái deadline của sếp dí lên người!

Quy định của pháp luật

Sau dăm bữa chịu đựng, tôi ý nhị nhắn tin cho anh công an khu vực để báo cáo tình hình. Đồng thời, mong có hướng giải quyết. Nhưng quá bận rộn gác chốt rồi rất nhiều công tác phòng chống dịch bệnh. Đồng thời, đảm bảo an ninh trật tự khác. Anh công an chỉ nhắn tôi: “Ráng chịu chút, hết dịch anh sẽ đi nhắc nhở các nhà”.

Thật lòng, tôi cũng không muốn làm phiền công an hay các cơ quan chức năng khác lúc này. Vì biết họ thực sự bận rộn và quá tải. Nhưng tiếng ồn luân phiên tiếp diễn thế này; lỗ tai tôi bùng nhùng hoài – làm việc không được, nghỉ ngơi càng khó… Tôi không thể nào chịu nổi nữa!

Tra cứu thông tin trên mạng, tôi được biết, theo quy định tại thông tư 39/2010/TT-BTNMT, giới hạn tối đa cho phép về tiếng ồn tại khu vực thông thường (khu chung cư, các nhà ở riêng lẻ nằm cách biệt hoặc liền kề, khách sạn, nhà nghỉ, cơ quan hành chính) là 70dBA (từ 6h đến 21h) và 55dBA (từ 21h đến 6h). Tôi đã thử tải một app đo tiếng ồn trên điện thoại và thấy tiếng ồn từ việc hát hò của mấy cô chú quanh nhà phải lên tới 80-90dBA tuỳ thời điểm.

Luật có ghi rõ ràng: Nếu hát karaoke phát ra tiếng ồn vượt mức cho phép có thể bị phạt thấp nhất là cảnh cáo và cao nhất lên đến 160 triệu đồng. Còn theo quy định tại nghị định 167/2013/NĐ-CP, hành vi “gây tiếng động lớn, làm ồn ào, huyên náo tại khu dân cư, nơi công cộng sau 22h đến 6h sáng hôm sau sẽ bị phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền từ 100.000 – 300.000 đồng. Phải chăng ai cũng thấy mức phạt này quá nhẹ nên chẳng ai ngại, cứ hát hò thoả thích?

Xây dựng nếp sống văn minh đô thị

Xây dựng nếp sống văn minh đô thị 

Vẫn biết Covid-19 căng thẳng khiến nhiều người mệt mỏi và phải tìm biện pháp để xả stress. Nhưng không thể chọn cách “giúp mình – hại người” thế này được! Nếu các cô chú hát ngày 1-2 giờ. Tôi cũng chẳng phản đối. Còn cứ bị “tra tấn” thâu đêm suốt sáng thế này. Tôi e mình phát điên trước khi dịch tan!

Đáng nói, TP.HCM đang thực hiện chủ đề “Năm xây dựng nếp sống văn minh đô thị” nhưng thành phố chỉ lo xây dựng văn hóa nhưng chưa chú trọng xâu dựng nếp sống văn minh đô thị. Các biện pháp xử lý thiếu sự phối hợp và chỉ dừng lại ở việc nhắc nhở.

Cụ thể, Sở Văn hóa thể thao thành phố thì không có chức năng đo tiếng ồn; xử lý vi phạm an ninh trật tự lại thuộc trách nhiệm công an; trong khi chính quyền cơ sở thì lơ là quản lý. Do đó, việc sớm đưa tiêu chí hạn chế tiếng ồn vào hương ước, quy ước là đúng đắn. Cần có quy định chi tiết tiếng ồn không được vượt quá bao nhiêu đề xi ben, trong không gian như thế nào….

Ngược lại, phía người dân cũng tự giác nhận thức; không nên vì sở thích cá nhân, thích thể hiện, khoe mẻ mà gây phiền. Đồng thời, bức xúc cho người xung quanh. Tốt nhất là người lớn nên gương mẫu để giáo dục con em trở thành người ứng xử có văn hóa với gia đình, hàng xóm và cộng đồng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!