Cuộc sống hôn nhân của tôi rất hạnh phúc với người vợ xinh đẹp, tôi hơn 30 tuổi mới kết hôn được 12 năm và có một con. Tôi có một vợ rất xinh đẹp, tôi yêu cô ấy và con, nhưng gần đây tôi thường nghĩ đến một cô gái khác … Vì lý do này, tôi đã mất ngủ, suy nghĩ rất nhiều hàng đêm. Kể từ khi chúng tôi bắt đầu một dự án, cô gái mới xuất hiện. Kể từ hôm đó, tôi và cô ấy thường xuyên gặp nhau trong văn phòng. Có điều gì đó ở cô ấy khiến tôi cảm thấy rất hấp dẫn.
Phải lòng cô gái cùng cơ quan
Nếu nói đẹp, cô ấy không đẹp bằng vợ tôi, nhưng cô ấy xinh, theo cách tự nhiên và trong sáng. Chúng tôi nói chuyện được với nhau rất dễ dàng, lúc nào cũng vui vẻ. Kể từ khi gặp và quen biết cô ấy, tôi cười nhiều hơn. Đồng thời, rất thích đến cơ quan và luôn mong được nhìn thấy cô ấy. Cô gái đó, không hiểu sao, cứ gợi nhắc cho tôi nhớ về chính vợ của mình từ những ngày đầu vợ chồng tôi quen biết nhau.
Cô gái ấy trẻ đẹp, tươi mới giống như một ngọn gió mùa xuân mát lành. Khiến tôi cứ bị thôi thúc phải đến gần để tâm hồn mình cũng được mơn man một chút. Xa là nhớ, gần là thương, thậm chí đôi khi chỉ ngồi bên cạnh nói chuyện công việc thôi mà lòng tôi cũng cứ thấy rạo rực không yên. Tôi thấy tội lỗi, chỉ mong hết giờ làm việc để cô ấy tan làm; đi về cho tôi bớt suy nghĩ linh tinh. Nhưng chỉ cần nhìn cánh cửa phòng làm việc của cô ấy đã khép lại. Lúc đó là tôi lại thấy lòng mình tiếc nuối, mong nhớ.
Nhiều khi về nhà, đối diện với vợ, tôi lại càng thấy trống trải, chênh vênh hơn. Vợ tôi ở đó, vẫn mang những nét dịu dàng như xưa. Nhưng sao tôi không còn cảm giác bị thu hút gì nữa. Tôi biết mình vẫn yêu vợ đấy, nhưng là tình yêu đã nằm sâu ở một góc nào đó.
Tôi chưa làm gì có lỗi với vợ ngoài một số đoạn chat hơi nhạy cảm với cô gái đó. Nó gần giống như là chúng tôi càng ngày càng lún vào việc bày tỏ tình cảm với nhau.
Làm sao để chế ngự cảm xúc
Việc này khiến tôi rối bời, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ rung động với ai khác ngoài vợ. Vợ là mối tình đầu của tôi, tôi chưa từng có ai để so sánh với vợ. Trước giờ tôi luôn nghĩ mình là người may mắn khi có vợ xinh đẹp như vậy. Mọi người cũng thấy tôi có phước khi lấy được em. Cho nên tôi càng không thể hiểu cảm giác bây giờ. Tại sao tôi lại nghĩ đến người con gái ấy nhiều thế?
Cô gái ấy gần như một chất gây nghiện mà không được gặp; không được nói chuyện cứ khiến tôi bứt rứt không yên. Khi nói chuyện thì chỉ muốn nói yêu thương nhớ nhung, lúc gặp lại chỉ muốn được đến gần hơn và chạm vào cô ấy.
Tôi thật không biết làm sao để có thể thoát ra được khỏi mớ cảm xúc đang rối như tơ vò trong lòng mình nữa. Là day dứt, áy náy với vợ, là hân hoan, bối rối khi đứng trước người trong mộng. Rồi có khi lại nửa muốn gần, nửa muốn ngăn mình lại, dập tắt tất cả những suy nghĩ sai lệch trong lòng mình. Tôi biết, nếu tôi bước vào cuộc phiêu lưu tình ái với em thì tôi sẽ mất tất cả. Bởi vợ tôi rất ghen và đã từng “dằn mặt” tôi rằng: “Chỉ một lần đi sai đường. Anh sẽ mất gia đình này mãi mãi!”. Mà vợ tôi đã nói thì nhất định sẽ làm.
Tôi thấy mình rất có lỗi và tồi tệ nhưng lại không chế ngự được cảm xúc. Có ai từng rơi vào cảnh như tôi không? Tôi là người chồng không ra gì phải không? Tại sao tôi lại có cảm giác này?